Snack's 1967
  Game Blog Media Story
Top Game 2015
» »
Ký Ức Yêu - Kawi Hồng Phương

Ký Ức Yêu - Kawi Hồng Phương

Admin 4.5 sao trên 1024người dùng 2005
Truyện Dài


Bất chợt mình nhớ đến bố, cách đây vài tuần mình đã gặp bố đi một mình trong ngày sinh nhật. Nhìn bố buồn và tiều tụy đi nhiều lắm. Có lẽ bố đã không đạt được điều bố muốn. Có lẽ bố vẫn có nhớ tới mình, nhớ tới mẹ. Nhưng tất cả chỉ là có lẽ mà thôi…

Nhớ đến bố bỗng dưng mình phải nhớ đến Lam Thy và dì Mai. Không biết con nhỏ hư hỏng ấy bây giờ đã ổn chưa. Nó thích được chưng diện và đi chơi lắm, sự cố vừa rồi chắc đã khiến Lam Thy sốc rất nhiều. Tuy không muốn nhưng thật lòng mình thấy lo cho nó và muốn tới thăm nó…

Tuy nhiên hôm nay mình thấy bất ngờ nhiều nhất về Nguyễn Tâm. Từ trước đến giờ lúc nào mình cũng nghĩ chỉ có bản thân mình mới bị người khác cô lập, tẩy chay vì xấu xí, ai dè Nguyễn Tâm cũng giống mình. Chỉ khác là vì cậu ấy đẹp quá nên mới bị vậy, còn mình thì…Nói chung là cái gì cũng tương đối mà thôi. Giá mà mình có được gương mặt của Nguyễn Tâm ngày xưa và cậu ấy có gương mặt giống con trai lúc trước của mình thì có lẽ mọi thứ đã khác.

Mình đã nghĩ sẽ không bao giờ tha thứ cho Tâm, nhưng giờ đây chắc mình phải suy nghĩ lại, suy cho cùng cậu ấy cũng chỉ là nạn nhân mà thôi…

Minh Vy đã làm hòa với mình bằng mô hình cầu vồng rất xinh đẹp. Chưa bao giờ mình thấy vui khi nhận quà như lần này. Vì món quà ấy chứa đựng rất nhiều điều kỳ diệu. Đến bây giờ mình vẫn không hiểu sao cậu ấy lại biết minh thích cầu vồng. Nhưng mình tin chiếc cầu vồng xinh xinh này sẽ là cầu nối giúp mình có thêm nhiều bạn mới.

Một sự tiến bộ vượt bậc của Karo khiến mình xúc động rất nhiều, anh chưa bao giờ nhẹ nhàng với mình nhưng lại luôn làm những điều mình thích. Đôi khi rất ghét cái thái độ hờ hửng của anh, nhưng thú nhận là nếu không có anh, trái tim mình sẽ không ấm áp được như bây giờ.

Hiện tại thì mình cảm thấy rất hạnh phúc. Mọi thứ đều vừa đủ. Nhưng mình vẫn thấy lo lo. Còn quá nhiều điều mình chưa làm được…”

Những ngày tiếp theo của Hoàng Kim diễn ra khá suông sẻ và vui vẻ.

Karo dạo này đã mở lòng hơn, hay cười và trêu đùa cô hơn. Không khí ngôi nhà đã thay đổi nhiều. Lúc mới bước vào sống ở đây, thú thật Kim cảm giác lạnh sống lưng vì sự u ám của nó, nhưng giờ thì mọi thứ đã hoàn toàn khác. Kim còn thấy dường như những bông hoa hồng leo cũng tươi màu hơn, đầy sức sống hơn.

Nguyễn Tâm sau một thời gian sống trong lớp vỏ bọc giả tạo hiền lành ngoan ngoãn vì nỗi ám ảnh cô lập giờ cũng đã thoát ra và sống đúng với bản thân mình. Dù còn phải mất một thời gian nữa thì mọi người mới quen được với con người mới này nhưng đây vẫn là điều tốt. Bản chất của mỗi chúng ta sẽ tốt đẹp lên nhiều khi được sống đúng và không phải gò bó. Có lẽ Nguyễn Tâm đã thanh thản nhiều hơn khi trút bỏ được nỗi khổ tâm trong lòng và những nỗi ám ảnh về sự cô lập, sự xa lánh.

Tại sân bay.

- Bạn đi thật à? Sao không đợi học xong rồi đi?

Kim buồn bã cầm lấy tay Minh Vy khi cô bạn chuẩn bị rời khỏi Việt Nam để sang Anh du học. Một quyết định rất đột ngột.

- Mình cũng muốn vậy nhưng cơ hội thì không dễ gì có được.

Minh Vy thở dài, nhìn Kim mỉm cười nhẹ.

- Khi nào bạn về? Chúng ta còn chưa kịp đi chơi với nhau lần nào.

Giọng nói Kim đầy ý trách móc, nhưng thực tế là cô buồn và tiếc nhiều hơn. Sự giận hờn và những xích mích đã lấy đi quá nhiều thời gian của hai người, để đến khi tình bạn bắt đầu thì đã không còn có thể đi bên nhau nữa.

- Không xa đâu! Rồi mình lại về, và mình sẽ tìm Kim. Chúng ta sẽ bắt đầu lại một tình bạn tuyệt vời.

Một cách vội vã, Minh Vy ôm chầm lấy Kim. Thế là những cái ôm đã được trao cho nhau đầy chân thành và nồng ấm. Có thể họ đã muộn khi làm bạn với nhau, nhưng muộn còn hơn là không bao giờ.

Nhìn lên bầu trời xanh thẳm, Kim nheo mắt lại khi chiếc máy bay vụt ngang và để lại những vệt khói trắng, như một lời tạm biệt những gì buồn bã và chào đón một tương lai tốt đẹp hơn. Trong lòng Kim bây giờ, nỗi buồn đã không còn mà thay vào đó là sự hy vọng. Minh Vy có thể gọi là người bạn đầu tiên đối xử chân thành với Kim và dành tặng cho cô những điều cao quý nhất của tình bạn mặc dù hai người đã có những chuyện không hay xảy ra ở quá khứ. Nhìn xuống mô hình cầu vồng trước mặt, Kim lại nhớ đến những lời thì thầm của Vy trước khi chào tạm biệt cô vào máy bay.

- Mình biết bạn thích những thứ nhiều màu sắc từ cách mà bạn chọn lựa đồ đạc đem theo. Mình có biệt tài trong việc nhìn những gì người ta làm để đoán biết sở thích của họ. Và mình nghĩ có lẽ cầu vồng là thứ hợp với bạn nhất. Hãy luôn tự tin và tỏa sáng như cầu vồng nha. Cố lên Hoàng Kim!

Kim siết chặt mô hình cầu vồng, đặt lên trái tim. Cuối cùng cô cũng có thể khoe với cuộc đời rằng mình đã có một người bạn. Một người bạn thật lòng.

***

Đang ngồi vẽ vời linh tinh trên bàn, Kim giật mình khi nghe những thành viên khác gọi tên. Thì ra thầy giáo dạy luyện thanh đang đứng ngoài cửa lớp. Nguyễn Tâm cũng đứng sẵn ở ngoài từ bao giờ.

- Dạ em chào thầy!

- Uh! Thầy tới thông báo cho hai em một tin.

- Gì thế ạ?

- Hai em được chọn đại diện cho trường mình tham dự cuộc thi “Song ca vàng” cấp quốc gia của hệ thống các học viện âm nhạc.

- Dạ?

- Đừng ngạc nhiên như thế. Thầy đã liều mạng để đưa hai em đi thi đấy. Cố mà làm cho tốt nha. Thông báo và lịch tập cụ thể thầy sẽ đưa cho hai em sau. Thôi vào lớp đi. Đừng vui quá mà mất tập trung nhé!

Thầy giáo dí dỏm chào tạm biệt Kim và Nguyễn Tâm, trong khi đó thì cả hai vẫn đang ngơ ngẩn vì chưa hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

- Vậy là sao?

Kim ngây ngô hỏi, nhìn sang thì Nguyễn Tâm vẫn đang thẫn thờ như người mất hồn.

- Còn sao nữa!!! Chúng ta đã giành được cơ hội ngàn năm có một đấy! Không ai vào học trường này mà không mơ ước được tham dự cuộc thi Song ca vàng. Không ngờ chúng ta lại được chọn khi mới là học viên năm một. A ha!

Anh chàng nói một lèo rồi ôm chầm lấy Kim quay như chong chóng. Cô thì chẳng biết gì đến cuộc thi mang cái tên kỳ cục này nên chỉ biết la oai oái. Những người xung quanh tỏ vẻ ganh ghét ra mặt trước việc Kim và Nguyễn Tâm được chọn tham gia cuộc thi.

Song ca vàng là cuộc thi tuyển chọn những giọng ca nam và nữ ưu tú nhất của hệ thống học viện âm nhạc cấp quốc gia. Với sự tham gia của dàn cố vấn chuyên nghiệp là những ca sĩ nổi tiếng kỳ cựu trong làng âm nhạc nước nhà và một số nước khác như Anh, Mỹ, Canada cùng giải thưởng vô cùng hấp dẫn đã khiến cho Song Ca Vàng trở thành cuộc thi sáng giá nhất của mọi cuộc thi âm nhạc. Dù thi trên hình thức song ca nhưng vẫn tạo điều kiện cho cá nhân thể hiện bản thân. Vì mức độ chuyên nghiệp cao nên Song Ca Vàng cũng là cuộc thi khốc liệt nhất. Không ít những scandal ầm ĩ liên quan đến cuộc thi này đã được lên mặt báo khi ai cũng có khát khao giành cúp vàng và trở thành gương mặt đại diện của nền âm nhạc đương đại.

- Từ mai là chúng ta phải đi tập cùng các thầy cô rồi đấy!

Nguyễn Tâm hí hửng đi bên cạnh Kim. Cô nàng thì vẫn chưa ý thức được mức độ hot và quang trọng của cuộc thi nên không có chút cảm xúc gì. Đối với cô, thi cử lúc nào cũng là một áp lực.

- Sao Kim không nói gì cả. Chẳng lẽ Kim không hứng thú?

Anh chàng ngạc nhiên khi thấy thái độ hờ hững của cô bạn.

- Uh! Mình thấy cũng không có gì. Chỉ là một cuộc thi thôi!

Kim trả lời chân thành, lòng thì đang nghĩ đến việc tối nay sẽ nấu món gì cho Karo ăn. Lâu lâu cô muốn đổi món để tăng sự hấp dẫn.

- Trời! Kim đúng là! Mà thôi, đến khi luyện tập và trước lúc chuẩn bị trình diễn. Bạn sẽ cảm nhận được sự kỳ diệu của cuộc thi số một quốc gia đó.

Nguyễn Tâm chậc lưỡi nhưng rồi lại cười tươi. Từ khi trở về với con người thật của mình, anh chàng đã thoải mái và tự tin hơn rất nhiều, cho dù đã bị một số người không thích. Nhưng nhờ Kim, anh mới nhận ra, sống trên đời không thể nào có thể làm hài lòng tất cả mọi người, chỉ cần sống đúng với bản thân, không làm hại ai thì coi như đã là một người sống chuẩn rồi.

- Uh. Thôi mình về đây. Xe buýt đến rồi. Tạm biệt bạn!

Kim hầu như không nghe thấy những gì mà Nguyễn Tâm chia sẻ vì đầu óc cô nàng vẫn đang mải mê với những công thức nấu ăn. Mấy hôm trước vô tình nhìn kỹ mặt Karo, cô nhận ra da mặt anh đã xanh xao đi nhiều. Có lẽ anh đang không khỏe. Hỏi thì Karo không chịu nói. Kim chỉ còn biết cách bồi bổ cho anh bằng những bữa cơm ngon giàu chất dinh dưỡng để giúp anh lấy lại sức khỏe.

- Này Kim! Sao bạn quá đáng thế? Mình đã xin lỗi và cố gắng hết sức để được bạn tha thứ rồi mà!!!

Câu nói đầy giận dỗi và bức xúc của Nguyễn Tâm làm Kim quay đầu nhìn lại. Thực tế thì cô đâu còn giận anh chàng nữa. Chỉ có điều tình cảm lúc đầu đã không giữ được, vết nứt trong trái tim cũng khó mà liền lại nên cô không thể nào đối xử thân thiết với Nguyễn Tâm như hồi xưa.

- Không! Mình đã hết giận bạn rồi. Vì thế đừng suy nghĩ nhiều nữa nhé! Tạm biệt!

Nói xong Kim nở nụ cười để trấn an tinh thần cậu bạn. Kim nghĩ một khi mình đã thích nghi với con người mới của Nguyễn Tâm thì anh chàng cũng nên thích nghi với cách đối xử mới của Kim. Vì cái gì cũng có nhân có quả.

***

- Kim!

Karo gõ cửa phòng khi Kim đang loay hoay với món đồ trên tay. Một cách vội vã, cô giấu nhẹm xuống gối và chạy ra mở cửa.

- Gì thế anh? Em chuẩn bị ngủ.

Nét mặt hình sự của Karo làm Kim hơi khớp.

- Cô có vào phòng tôi và lấy đi thứ gì đó phải không?

Lời nói như buộc tội của anh khiến Kim bàng hoàng.



PHẦN 19: BỎ NHÀ RA ĐI



- Không! Em có lấy gì đâu! Sao anh lại nói thế?

- Đừng có nói dối. Không phải cô thì ai có thể vào phòng tôi được nữa. Nói đi. Cô đã lấy nó. Phải không?

Chưa bao giờ Kim thấy Karo bực tức như thế. Mặt cô nàng tái xanh. Kim không nghĩ hành động của mình lại gây ra hệ quả lớn đến vậy. Nhưng Kim vẫn cố gắng bình tĩnh…

- Em đã bảo là em không…

Kim chưa kịp nói hết câu thì Karo đã xông thẳng vào phòng, tiến đến chỗ giường nằm và lôi ra chiếc áo trắng đã cũ màu nằm dưới gối. Lúc này thì Kim chính thức rơi vào tình trạng sợ hãi. Cô vội vàng chạy đến, nói lắp bắp.

- Anh đừng hiểu nhầm. Em… em không phải lấy nó… em chỉ…

Karo cầm chặt chiếc áo trên tay và “tặng” cho Kim một đôi mắt đầy tia lửa điện. Cô nàng cảm thấy mọi thứ chao đảo, cơn tức giận của con người quả là đáng sợ.

- Thật quá quắt! Tôi thất vọng về cô!

Nói đoạn Karo bỏ đi, để lại Kim với đôi mắt đã rưng rưng lệ. Sao anh lại có thể nói những lời nặng nề như thế với cô khi cô chỉ muốn làm điều tốt cho anh…

Quay lại thời điểm buổi sáng nay…

Từ lâu Kim đã ấp ủ dự định mua tặng Karo một bộ quần áo mới vì chưa bao giờ cô thấy anh mặc một bộ đồ đàng hoàng. Tuy nhiên vì chưa kiếm được công việc làm thêm nên Kim đành gác dự định ấy sang một bên, thay vào đó, cô nàng quyết định sẽ biến tấu những bộ quần áo mà Karo đang mặc trở nên mới hơn và đẹp hơn. Nghĩ là làm, nhân lúc Karo ra thăm thú mấy dây hồng leo ngoài cổng, Kim đã chạy vội vào phòng và lấy đi bộ áo quần mà Karo xếp ngay ngắn ở góc trong của chiếc tủ đã bám đầy bụi. Phải mất một thời gian quan sát Kim mới nhận ra Karo có hai bộ thùng thình giống hệt nhau. Cô nghĩ rằng mình sẽ kịp làm mới bộ quần áo đó trước khi bị Karo phát hiện vì anh chàng chỉ thay một bộ một lần vào đầu buổi sáng. ...
♥ Đánh dấu trang này
«1...2021222324»

SMS Google Facebook Twitter
Cảm nhận về bài viết
Cùng chuyên mục
» Hoàng tử Lạnh Lùng & Công chúa TomBoy
» Nếu có một linh hồn yêu em - Ngô Hoàng Anh
» Ký Ức Yêu - Kawi Hồng Phương
» Đồ tồi ! Tôi yêu anh - Nguyễn Bích Hồng
» Về nơi đáy mắt trong - Leng Keng
» Này anh! Tôi không phải là ôsin - Hà Cindy
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Ký Ức Yêu - Kawi Hồng Phương
» Này anh! Tôi không phải là ôsin - Hà Cindy
» [Truyện Voz] Người con gái áo trắng trên quán bar - Chap 1
» [Truyện Voz] Người con gái áo trắng trên quán bar - Chap 10
» [Truyện Voz] Người con gái áo trắng trên quán bar - Chap 11
» [Truyện Voz] Người con gái áo trắng trên quán bar - Chap 12
1234»